Tính đơn hướng và bất biến của thời gian: Một giới hạn của nhận thức?
Đúng vậy, việc chúng ta cảm nhận thời gian là đơn hướng (luôn trôi về phía trước, từ quá khứ đến tương lai) và bất biến (không thể đứng yên hay quay ngược lại) có thể thực sự là một đặc điểm của cách não bộ và ý thức con người xử lý thông tin.
Dưới đây là một số lý lẽ ủng hộ quan điểm này:
* Tính nhiệt động lực học và Entropy: Trong vật lý, mũi tên thời gian thường được liên kết với định luật hai nhiệt động lực học, nói rằng entropy (độ hỗn loạn) của một hệ kín luôn tăng theo thời gian. Sự tăng entropy này tạo ra một "mũi tên" chỉ hướng của thời gian. Tuy nhiên, đây là một đặc tính thống kê ở cấp độ vĩ mô. Ở cấp độ vi mô của các hạt, các quy luật vật lý cơ bản (như định luật Newton hay phương trình Schrödinger) thường đối xứng với thời gian, nghĩa là chúng hoạt động tương tự dù thời gian chạy tiến hay lùi. Điều này đặt ra câu hỏi: tại sao chúng ta chỉ thấy thời gian trôi theo một hướng? Có phải do cách chúng ta tương tác và quan sát thế giới ở cấp độ vĩ mô?