Aristotle và Giáo hội Công giáo thời Trung Cổ
Giáo hội Công giáo thời Trung Cổ đóng vai trò then chốt trong việc định hình nhận thức về Aristotle, đôi khi dẫn đến việc ông bị coi là một "độc tài tri thức".
* Sự "Khám phá Lại" Aristotle: Trong thời kỳ Trung Cổ sơ khai, các tác phẩm của Aristotle (đặc biệt là về khoa học tự nhiên) phần lớn đã bị thất lạc ở Tây Âu. Chúng được bảo tồn và nghiên cứu rộng rãi hơn trong thế giới Hồi giáo. Đến thế kỷ 12-13, khi các tác phẩm của ông được dịch sang tiếng Latinh, chúng đã gây ra một cuộc cách mạng trí tuệ lớn.
* Sự Thích Nghi và Đồng Hóa:
* Các nhà tư tưởng lớn của Giáo hội, đặc biệt là Thomas Aquinas, đã nỗ lực rất lớn để hòa giải triết học Aristotle với thần học Kitô giáo. Aquinas, trong tác phẩm kinh điển "Tổng luận Thần học" (Summa Theologica), đã sử dụng logic và siêu hình học của Aristotle để xây dựng một hệ thống thần học đồ sộ và chặt chẽ.
* Việc làm của Aquinas đã giúp Aristotle trở thành triết gia chủ đạo trong các trường đại học và tu viện thời Trung Cổ. Tư tưởng của ông được coi là nền tảng cho việc hiểu thế giới tự nhiên và thậm chí cả các vấn đề thần học.