Đôi khi, bạn không biết được lời khuyên từ một người xa lạ có ảnh hưởng đến cuộc đời bạn đến mức nào đâu. Câu chuyện dưới đây của tôi là một ví dụ:
Trong một buổi nhậu nọ, như thường lệ, do say trước tôi mò ra chỗ uống nước đợi mọi người. Bỗng nhiên từ phía xa có hai bố con đang đến, trông cũng đã ngà ngà. Thằng cu thì tôi biết, do có cùng sở thích về Electric Automotive và Smart Washlet, tôi với nó xem như đã biết trước.
Theo phép lịch sự tôi mời họ ngồi xuống uống nước cùng và nói chuyện với thằng cu về sở thích chung. Được một lát thì nó đi đón ai đó. Lúc này ông chú mới quay sang bắt chuyện:
- Anh (ý chỉ tôi) ạ, anh nhìn chú (ý chỉ ông ấy) có vẻ có của ăn của để thế này thôi. Chứ chú cũng có nhiều nỗi khổ lắm, giàu có cũng chẳng sung sướng gì đâu!
Lúc này tôi mới để ý, ông chú chải tóc gọc gàng, mắt đeo kính gọng nâu pha vàng bóng nhẹ, người mặc áo sơ mi trắng mềm không hằn nếp, vai khoác comple đen trông rất mượt kết hợp với đó là chiếc đồng hồ vàng (mầu) lủng lẳng cổ tay, cùng đôi giày da đen bóng. Tóm lại nhìn rất có điều kiện.
- Vâng chú cứ nói tiếp, cháu xin nghe.
Như được cởi tấm lòng, ông chú tâm sự cho tôi nghe rất nhiều về nỗi khổ do có nhiều tiền của ông. Thú thực, tôi chả thể nào nhớ nổi cụ thể cái khổ ấy. Tôi chỉ nhớ rằng, kết hợp với thời tiết nóng nực, ồn ào quán nhậu từ tiếng nhạc, tiếng chúc tụng, tiếng cãi, ép rượu nhau thêm với đó là mùi thuốc lá, rượu bia... đặc sệt. Và phải nói thêm rằng lúc đó tôi đã say lắm rồi, ông chú thì nói bằng chất giọng trầm trầm lý nhí khó mà tiếp thu được. Tóm lại là nghe được một lúc thì tôi phát bực, và buột miệng:
- Cháu có ý kiến thế này nhé, tại sao chú khổ vì nhiều tiền như vậy? Chú lại không cho cháu bớt đi? Thế có phải là cả chú và cháu đều bớt khổ không?
Ông chú sững người, dựa phịch vào lưng ghế, rồi đăm chiêu nhìn xuyên qua tôi một cách sâu sắc.
- Anh nói phải lắm, tại sao chú không nghĩ ra nhỉ. Anh nói phải lắm! Cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh!
Nói rồi rời đi rất vội, giống như có việc gì đó cần làm ngay...
Sau đó cũng lâu, tôi thường nghe nói ông chú đã bỏ ra rất nhiều tiền, phát động thêm bạn bè nữa để làm từ thiện giúp đỡ trẻ em, người già, động vật hoang dã. Nghe đâu ông còn góp tiền làm đường lên bản nọ rất khó khăn nữa. Thằng cu cũng kể với tôi từ ngày bố nó đi thiện nguyện thấy vui tươi hẳn ra, không còn rầu rĩ, đăm chiêu, thích lảm nhảm với người lạ khi say nữa.
Còn tôi, nỗi khổ của tôi vẫn còn đây, rõ ràng ông chú làm tù thiện rất nhiều nhưng có chia cho tôi đồng nào đâu.Tất cả cảm xúc:
No comments:
Post a Comment