2/13/2020

Mấy cục nhựa dính trên một bảng nhựa

Đây không phải là mấy cục nhựa dính trên một bảng nhựa. Đó là một thất bại đã làm thế giới mất đi một chuyên gia về điện tử nhúng bậc thầy.

Hồi đó sắp ra trường Mỗ gom góp kiến thức từ sách vở, một ít kinh nghiệm từ trang dientuvietnam.net (không biết đã sập chưa), tài liệu thu được từ robocom mà làm đặng làm một cái đề tài thực tập oách xà lách. Đại khái nó là bo mạch chính của một xe dò đường tự động gồm phần ngồn, giao tiếp động cơ chính, động cơ lái, giao tiếp sensor và giao tiếp điều khiển cùng vi xử lý và vài linh kiện đảm bảo lắp kèm. Con xe còn khối mạch cầu chữ H, mạch sensor nữa (nếu ai tò mò muốn biết nó ở đâu, thì Mỗ xin trả lời là Mỗ cũng chẳng biết đâu nữa).





Ngày đó Mỗ còn tham vọng lớn, sau khi lắp xong con xe này, Mỗ sẽ cho các phiên bản tiếp theo. Thêm modun giao tiếp điều khiển RF, các cảm biến tiệm cận, cơ cấu bánh lái chuyển hướng thay vì sai tốc giữa các bánh (không biết gọi thế có đúng không) và nhiều nhiều nữa. Đây sẽ là bước đệm để Mỗ trở thành một chuyên gia về mạnh điện tử nhúng + lập trình nhúng, từ đó Mỗ sẽ thiết kế và lập trình các bộ não điều khiển tivi, tủ lạnh, máy bay, ô tô hay cả một dây chuyền tự động hóa bậc cao (máu chưa! Phải biết rằng những cái đó đều không phải một người làm ra mà cả một đội ngũ rất nhiều các kỹ sư mà mỗi người trong số họ đều là thiên tài trong lĩnh vực của mình. Thật là trẻ con không biết tới núi Thái Sơn).


Thực tế thì lại hay phũ phàng, sau tầm nửa năm tranh thủ giữa những giờ lên lớp ngủ gật, ăn, ngủ, chơi game bận rộn Mỗ đã cơ bản thiết kế ra. Nói chung thì các thành phần độc lập, modun sensor, mạch cầu H, các khối nguồn, giao tiếp, điều khiển đề chạy ngon trên mô phỏng phần mềm, có vài vấn đề khi lắp trên test board. Nhưng rồi mọi thứ đều chạy tốt, động cơ chuyển chiều quay rất nuột, cảm biến chính xác từng cm, nguồn điện chạy mạch và động cơ không có vấn đề, vi điều khiển hoạt động theo đúng kịch bản code đã lập. Thế nhưng, khi ráp chúng vào nhau thì cả khối mạch im lìm không hoạt động, không chạy, không chập, không cháy. Không thể hiểu được! Mỗ đã dò từng phần một, tháo các tranzitor đo kiểm độ thông, lật từng điện trở đo giá trị, kích điện từng tụ thử độ phóng. Và vẫn chả thấy chi. Mất tầm 2 tuần để cố tìm hiểu nguyên do, nhưng những nỗ lực ấy chỉ như gà què ăn quẩn, hết dò từ A đến B, từ B đến ... X, rồi lại dò từ Z đến A, cứ vậy. Trong mạch có ma, có lẽ thế...


Giờ đây sau nhiều năm thi thoảng nhìn lại mấy cục nhựa dính trên một bảng nhựa này, Mỗ mới hiểu rằng mình quá kém cả về kiến thức lẫn kinh nghiệm. Mạnh được thiết kế sơ sài hầu như chỉ bê từ những mạnh nguyên lý rồi ráp lại với nhau. Thiếu hồi tiếp ổn áp, thiếu lọc nhiễu, thiếu ổn nguồn. Các đường mạch được vẽ vời sơ sài làm như cho có. Linh kiện đặt một các bừa bộn lố lăng, chen thêm các jump không đạt chuẩn, chắp nối. Đó là chưa kể code không theo chuẩn, điên rồ. Cái thứ này mà hoạt động được thì còn gì là công đạo trên đời này nữa hả trời! Cách duy nhất để cứu nó là vứt hết đi kể cả bản thiết kế và làm lại từ đầu.


Suốt những năm qua Mỗ không hề sờ tay vào mỏ hàn, không hề đọc một mạch nào, thậm chí rất lâu rồi chẳng buồn xem tin tức công nghệ. Tay nghề vốn đã ít giờ càng ít đến thảm thương. Hồi xưa dẫu có kém thì vẫn còn có mức mà đánh giá, giờ thì chả còn gì để chấm điểm nữa rồi. Và vậy là thế giới chả bao giờ biết tới một chuyên gia về nhúng chả bao giờ ra đời.

No comments:

Post a Comment